Tác giả: Ngô Đồng Tiểu Phong
“Mặc kệ, tôi mặc kệ cho dù có là may mắn đi chăng nữa, chúng tôi chỉ biết cậu là người đã cứu ba người bọn tôi. Như vậy chính là người có ơn với bọn tôi cậu cũng chính là lão đại, cho dù cậu có là nữ hay nam!” Thiệu Văn khẳng định nói mà hoàn toàn không để ý gương mặt kinh ngạc của Vương Tuyết Nhu.
“Ách! Đừng kích động, đừng kích động!” Thiệu Đường thấy biểu tình của Thiệu Văn ngày cách kích động vội vàng đứng lên.
“Ha ha, cậu đừng nên kích Thiệu Văn, cậu nói vậy khiến Thiệu Văn không kích động mới là lạ.” Thiệu Phong đã sớm đoán được biểu tình của Thiệu Văn.
“Được rồi ha ha! Nếu hắn cứ cứng đầu như vậy, chị cũng đừng để ý đến hắn gọi tôi Thiệu Đường là được rồi, tôi cũng kêu chị là chị Tuyết Nhu , như vậy tốt lắm!” Thiệu Đường vui vẻ nhìn Tuyết Nhu.
Thiệu Văn vừa nhận thức được bạn gái mình cùng lão đại thực không được tự nhiên.
“Ân! Thiệu Đường.” Vương Tuyết Nhu rúc vào trong lòng Thiệu Văn, cảm nhận được nhịp đập của tim hắn.
“Gọi chị dâu đi hai tên ngốc kia.” Thiệu Đường xoay người nhìn Thiệu Phong đứng cùng Thiệu Hiền.
“Nga, chị dâu!” Bởi Thiệu Văn có tuổi lớn nhất nên kêu chị dâu.
“Ân ha ha!” Tuyết Nhu lần đầu được người ta gọi như vậy thực rất thẹn thùng.
“Chị dâu xấu hổ nga! Hắc hắc.” Thiệu Đường phát hiện Thiệu Phong không chỉ hiếu động mà nói càng ngày càng nhiều nhất là khi gặp người đẹp.
“Đau quá nga!” Vừa ngồi xuống Thiệu Phong đã bị Thiệu Đường gõ đầu.
“Chị đừng để ý đến bọn họ, hai người tiếp tục tán gẫu nha, bọn tôi đi trước.” Thiệu Đường biết ý để lại không gian cho hai người.
“Hắc, bọn họ thật tốt.”
“Đúng vậy bọn họ rất nghĩa khí.”
Tuyết Nhu cùng Thiệu Văn nhìn ba người bọn họ rời đi mà nói.
“Em có thể thấy! Bọn họ có một người không phải nam” Thiệu văn ôn nhu nói.
“Ân là Thiệu Đường đúng không?” Vương Tuyết Nhu đã sớm nhìn ra Thiệu Đường thực ra rất thanh tú.
“Ha ha, đã nhìn ra?” “Ân! Cô ấy tuy rằng trông rất giống con trai nhưng vẫn có khí chất của nữ. Hơn nữa cô ấy không có hầu kết!”
“Ân! Nhưng cô ấy rất nghĩa khí nhiều khi nhiều con trai khác không bằng cô ấy!”
“Đường vì cái gì đem bọn tôi kéo đi? Có chuyện gì sao?” Thiệu Phong bị kéo Thiệu Đường ra chỗ khác.
“Cậu ngốc a! Người ta hai người nói chuyện yêu đương mình ở lại làm bóng đèn a!” Thiệu Hiền hiểu nhanh hơn so với tên ngốc kia.
“Ách!Tôi còn muốn ngắm chị dâu mà!” Thiệu Phong lầm bầm nói.
“Cậu đi chết đi”. Hai người cùng kéo Thiệu Phong đi xa hơn.
--- ----
“Thiệu Đường như thế nào giờ mới đến a? Ngày hôm qua cùng ba người kia uống rượu nga?” Lí Hàm nhìn Thiệu Đường ngáp ngắn ngáp dài.
“Không có! Ngày hôm qua Văn dẫn bạn gái đến cho bọn tôi gặp, cùng nói chuyện khuya quá nên tôi thiếu ngủ’ Thiệu Đường vừa ngáp vừa trả lời.
“Hả, Thiệu Văn? Bạn gái? Hắn cả ngày lạnh nhạt mà cũng có bạn gái, thật là có nữ nhân thích hắn?” Lí Hàm không tin vào tai mình.
“Ha ha đừng nói cô không tin đến cả tôi lúc thấy bạn gái hắn tôi vẫn chưa tin. Nhưng sự thật thì hắn có bạn gái!” Ngẫm lại người hôm qua quả thực rất hợp với Thiệu Văn.
“Ha ha, cô ấy xinh đẹp không?” Lí Hàm nhiều chuyện.
“Mặc kệ cô! Có khách đến, cô hay là tôi ra tiếp” Thiệu Đường thấy một vị khách hang tiến vào cửa.
“Tôi đi, đương nhiên tôi đi, tháng trước vì tôi mua sắm hơi quá bị thâm hụt. haha”. Nói xong Lí Hàm liền tươi cười tiến đến khách hàng.
“Haiz” Thiệu Đường thở dài ngồi vào quầy thu ngân.
Chốc sau Lí Hàm trở lại, Thiệu Đường buồn cười nhìn hỏi “Làm sao vậy?”
“Ai lần này cô phải đi thôi, người ta chỉ đích danh cô!” Lí Hàm bất đắc dĩ nói. Thưc sự thì dùng mỹ nhân kế được hơn nam kế a!
“Ân nếu cô có khó khăn thì tôi sẵn lòng giúp cô!” Thiệu Đường có ý tốt nói.
“Cô giúp tôi nhiều rồi, còn muốn giúp nữa? Quên đi cô nhanh đi đi, khách hàng mê cô chờ đến sốt ruột rồi kìa!” Lí Hàm trêu ghẹo Thiệu Đường.
“Ân, tôi biết.” Thiệu Đường bất đắc dĩ lắc đầu, người kia muốn nhìn mình mà bởi thẹn thùng phải nhìn vào mấy bộ quần áo.
“Chào quí khách! Hoan nghênh, xin hỏi quí khách ưng ý bộ nào?” Thiệu Đường ôn nhu nhỏ giọng nhìn nữ khách hàng.
“Ân, tôi phù hợp với bộ này không?”
“Đương nhiên, người như cô mặc gì cũng đẹp, cái này rất hợp nga, cô có thể vào thử” Thiệu Đường lấy bộ đồ ra đưa cho người kia thử.
“ha ha…Thiệu Đường miệng ngọt nha!” Lí Hàm tủm tỉm cười.
“Đi đi, cô cũng giống người ở bên trong thôi.” Thiệu Đường thấy phòng thử đồ cửa mở liền đẩy Lí Hàm đi.
“Ân thực hợp a, quí khách có thể nhìn vào gương. Cái áo này vừa tới thắt lưng. Với lại da của cô cũng thực trắng nên rất đẹp đó.” Thiệu Đường nửa thật nửa giả khen ngợi.
“Ân giúp tôi gói lại! Tôi cũng cần một đôi giày có thể giới thiệu một chút không?” Cô gái kia ngẩng đầu khẽ nhìn Thiệu Đường, chưa kịp nhìn đủ thì liền cúi đầu.
“Tốt, mời quí khách hướng này.” Thiệu Đường hướng người kia tới khu giày nữ. Nhìn một hồi lấy một đôi màu vàng cho cô gái thử.Sau đó ngồi tháo giày cũ ra, ướm cái mới vào chân cô gái.
“Quả thực rất hợp nga! Hơn nữa chân của cô cũng rất thon dài!” Thiệu Đường đứng lên vì thấy hai gò má cô gái kia đã ửng hồng.