- Trang chủ
- Quan Thương
- Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
Tác giả: Cảnh Tục
Trước khi vào tháng ba, đợt nhà đưa ra lần thứ hai được tiêu thụ sạch sẽ, hơn 30 triệu tiền nhà và hơn 5 triệu tiền trang trí mau chóng tới tài khoản.
Lâm Tuyền thanh toán đầy đủ tiền trang trí cho Triệu Khôn Nghĩa, chỉ yêu cầu ông ta không được giở trò bớt xén hay dùng vật liệu rẻ tiền, làm hỏng chiêu bài của Nguyệt Nha Hồ. Trong vòng ba tháng nếu xảy ra ý kiến về vấn đề trang trí, trách nhiệm xác định ở phía nhà thầu thì sẽ trừ 100.000.
Trong đó có gần một nửa số nhà áp dụng phương thức trang trí xong cho thuê rồi mới bán, phương thức này được nhà đầu tư bất động sản yêu thích, cũng nhanh chóng tăng cường tỉ lệ vào ở của Nguyệt Nha Hồ, tăng thêm nguyện vọng mua nhà của người đến sau.
Ở triển lãm nhà ở mùa xuân, kế hoạch xã giao tập thể Nguyệt Nha Hồ do Tiền Vi lập kế hoạch, nhắm vào giai tầng tinh anh thu được thành công chưa từng có, 120 căn nhà đem ra bán với giá 4.600 đồng / m2 đã được đặt trước hết sạch. Như thế tỉ lệ tiêu thụ của Nguyệt Nha Hồ đã đạt tới 80%, bộ phần doanh lợi trên giá cơ bản đạt tới 80 triệu, trừ đi khoản đầu tư tiền kỳ cùng với chi phí tuyên truyền, Lâm Tuyền và Chu Vân Thiên chia nhau 60 triệu đồng.
Triển lãm nhà ở mùa xuân, mỹ nữ quy tụ, Quách Bảo Lâm kiếm cớ thoát khỏi Triệu Tĩnh, chạy tới chỗ Lâm Tuyền, nói là hạng mục Nguyệt Nha Hồ, hắn không giúp đỡ được bạn bè chuyện gì, khiến Lâm Tuyền vất vả quá độ mà ngã bệnh, tới giờ vẫn còn áy náy.
Sau Tết, Lâm Tuyền bỏ hết sự vụ thường nhật của công ty, chỉ có mỗi thứ hai là y tới chủ trì cuộc họp cấp chủ quản, đến bản thân y còn chẳng áy náy thì Quách Bảo Lâm áy náy cài gì?
Nhưng Quách Bảo Lâm đã nói thế thì Lâm Tuyền cũng thuận nước đẩy thuyền, lâu rồi y không tham gia tiết mục giải trí lành mạnh này, ngày xưa hai thằng cùng nghèo lúc nào cũng mơ tưởng có xe xịn mặc đồ hàng hiệu, ví dày cộm, đi tán gái đảm bảo bách phát bách trúng, giờ tiền có, xe có rồi thì không còn thời gian làm chuyện đó, gọi là có được thì cũng có mất. Lâm Tuyền quyết định cùng Quách Bảo Lâm tới triển lãm ngắm gái, nhìn thấy những cô gái trẻ trung xinh đẹp, khó tránh khỏi ngứa ngáy buồn lời bông đùa.
Anh chàng đẹp trai tuổi trẻ giàu có cũng không có nghĩa là đánh trăm trận trăm thắng, tới quầy triển lãm của chung cư quốc tế Duy Lợi do Thực nghiệp Hòa Hoàng đưa ra, Quách Bảo Lâm làm quen với một cố gái tên Lạc Tình, hẹn cô ra ngoài ăn cơm trưa liền bị lườm một cái, đổi sang Lâm Tuyền cũng không ăn thua.
Quách Bảo Lâm và Lâm Tuyền giống nhau, đều là hạng gặp khó không sờn, mấy ngày triển lãm diễn ra, cả hai ngày nào cũng quanh quẩn ở quầy triển lãm của quốc tế Duy Lợi, khiến Lạc Tình không chịu nổi, xui xẻo là Lâm Tuyền hoàn toàn không có hành vi lời nói nào vượt khuôn khổ, chỉ bám lấy cô hỏi đủ các loại vấn đề.
Quốc tế Duy Lợi đưa ra khái niệm trang hoàng tinh tế, mỗi mét vuông chi phí trang hoàng 1.500 đồng, còn đặc biệt phòng thiết kế Weasterm làm thiết kế nội thất, ở trong nước mà nói đây là một thủ đoạn mới mẻ.
Lâm Tuyền hỏi han chi tiết tới việc chu vi của bồn cầu trong phòng vệ sinh, lại bám lấy thảo luận chất lượng đẳng cấp của các loại sàn nhà. Lâm Tuyền cầm theo cuốn sách nhập môn nội thất, thảo luận phong cách thiết kế của phòng thiết kế Weasterm.
May mà Triệu Tĩnh phát giác ra hành vi khác thường của Quách Bảo Lâm, hai ngày cuối cùng cũng đòi đi theo, hai tên lưu manh mới buông tha cho Lạc Tình sắp nổi điên viết đơn xin thôi việc, Quách Bảo Lâm ngoan ngoãn về Tĩnh Hải chủ trì công tác của Cty giải tỏa Lục Hồng.
Sau triển lãm nhà mùa xuân, đơn vị tổ chức triển lãm cử hành một bữa tiệc, Lâm Tuyền, Trương Bích Quân, Cố Lương Vũ, Thiệu Binh, Tiền Vi nhận lời tham gia. Trên bữa tiệc toàn là nhân vật có tiếng ở giới bất động sản, Trương Bích Quân trước giờ luôn đại biểu cho Tinh Hồ, hạng mục Nguyệt Nha Hồ thành công, khiến cô thành điểm nóng được giới truyền thông theo đuổi, huống hồ cô còn có dung mạo chói mắt như minh tinh.
Tiền Vi đứng cùng một chỗ một chỗ với đám Lâm Tuyền, vừa nhìn những động tác pha chế cốc tai, vừa liên tục quay đầu nhìn Trương Bích Quân được đám đông vây quanh, lòng ghen tị vô cùng, vừa rồi Tiền Vi cố ý đi qua trước ống kính máy quay, ai ngờ tên phóng viên chết dịch lại đóng ống kính lại đợi cô đi chỗ khác, lòng tự tôn bị thương tổn lớn, bà cô đây tốt xấu gì cũng là mỹ nữ mà.
Lâm Tuyền cầm đĩa, vừa gắp lạp xường, nem rán cho vào đĩa, vừa lẩm bẩm:
- Sao không tổ chức tiệc bánh ngọt, tiệc rượu chẳng có cái gì ngon mà ăn.
Tiền Vi giọng chua lè:
- Tổng giám đốc, tại sao anh không ra mặt, anh mới là minh tinh thực sự.
Lâm Tuyền nhún vai:
- Cô nhìn Trương Bích Quân có thời gian ăn uống không? Công việc mệt người này nếu như cô thích làm, lần sau tôi cho cô làm.
- Thật không?
Tiền Vi cảm thấy mình tỏ ra hưng phấn như thế không đủ chững chạc nhận trọng trách, lại thầm suy nghĩ xem phải trang điểm thế nào, phố hợp với trang phục gì mới thể hiện được mặt xinh đẹp nhất của mình trước ống kính.
Lâm Tuyền nhìn Tiền Vi chìm vào chứng hoang tưởng, cầm dĩ gõ vào đầu cô rất bất nhã:
- Công tác tiêu thụ mấy tháng tới giao cho Thiệu Binh phụ trách một mình là được rồi, cô chọn từ phòng kế hoạch, phòng chấp hành, mỗi phòng ba người, ngày mai tới Tĩnh Hải phụ trách công tác ở Thiên Tinh Hồ. Chỗ ở thì phó giám đốc Tôn mà lần trước có tới đã an bài rồi, an bài cho các cô ba gian phòng trong khu biệt thự cao cấp nhất của Tĩnh Hải, có một giúp việc phụ trách chiếu cố sinh hoạt thường nhật của các cô.
Khổng Lập Dân mà biết biệt thự mình cho Lâm Tuyền ở, bị y tận dụng làm chỗ ở cho nhân viên thì không biết trong lòng sẽ có suy nghĩ gì.
- Tổng giám đốc muốn đầy tôi ra biên cương à?
Tiền Vi làm mặt tội nghiệp nài nỉ:
- Nguyệt Nha Hồ marketing thành công chưa từng có, nhất định sẽ có rất nhiều nhà đầu tư tới hợp tác với công ty, tùy tiện tiếp nhận vài tòa nhà đem bán là được, vì sao muốn một mình tôi tới Tĩnh Hải nhận việc của Thiên Tinh Hồ? Tôi ở đó lạ nước lạ cái, bị người ta bắt nạt thì sao?
- Cô không bắt nạt người ta là tốt rồi, quốc tế Hào Thành ở gần đó mùa thu sẽ mở cửa giao dịch, công tác tiêu thụ của Thiên Tinh Hồ sẽ không khó khăn lắm, hiện giờ tỉ lệ nhà trống là 50%, cô chỉ cần bán được còn thấp hơn 20% là có thể quay về Tĩnh Hải.
Thiệu Binh cười góp lời:
- Tổng giám đốc cho cô một mình cầm quân đánh trận, cô còn kén cá chọn canh, hay là cô ở lại phụ trách tiêu thụ số nhà còn lại của Nguyệt Nha Hồ đi, tôi tới Tĩnh Hải cho.
- Nguyệt Nha Hồ đã bán được trên 80% rồi, giờ người ta còn tới xin chúng ta bán nhà cho họ, ở lại chẳng có chút khiêu chiến nào.
Tiền Vi chun mũi, quay đi không thèm để ý tới Thiệu Binh:
Lâm Tuyền hỏi Cố Lương Vũ:
- Tình hình các chi nhánh phía dưới sao rồi, công tác tiêu thụ của Nguyệt Nha Hồ cũng để chi nhánh tham gia vào đi, phần vượt quá 4.000 coi như lợi nhuận chi nhánh sáng tạo ra.
Cố Lương Vũ cười khổ:
- Công tác ở chi nhánh vừa cực vừa nhọc, tiền thực tập mới 400 đồng, 60 sinh viên tốt nghiệp, thực tập mới được một tháng đã bỏ mất 17 người. Các chi nhánh đang trong kỳ khuếch trương, nghiệp vụ chưa thông thuộc, lợi nhuận cũng ít, nên sớm chia cho họ chút lợi nhuận, ít nhất cho bọn họ thấy được chút hi vọng.
Tiền Vi tư lự:
- Bọn họ đều là sinh viên chuyên ngành, đưa xuống chi nhánh dày vò liệu có quá đáng không?