- Trang chủ
- Quan Thương
- Chương 85: Ngày đặc biệt
Tác giả: Cảnh Tục
Trước khi mở hội nghị tổng kết tiền kỳ Lâm Tuyền đã tìm Thiệu Binh nói chuyện, kết cấu tổ chức nội bộ của Môi giới Tinh Hồ sẽ tiến hành điều chỉnh, sau khi điều chỉnh do Thiệu Binh làm giám đốc phòng tiêu thụ, phòng chấp hành.
Lâm Tuyền có suy tính hoàn thiện về sự phát triển của Tinh Hồ, phòng kế hoạch, phòng chấp hành, phòng tiêu thụ chủ yếu làm mảng marketing địa ốc. Phòng quản lý tải sản, nghiệp vụ chủ yếu là quản lý tiểu khu, phòng môi giới làm nghiệp vụ cho thuê và bán nhà.
Công ty sau khi điều chỉnh do Trương Bích Quân làm tổng giám đốc kiêm giám đốc phòng tài vụ, chủ yếu phụ trách mảng marketing, Cố Lương Vũ làm phó giám đốc, phụ trách mảng quản lý và môi giới, hai mảng này tạm thời không phải là trọng điểm phát triển.
Phòng kế hoạch, phòng chấp hành và phòng quản lý tài sản hiện nay đều hoạt động quanh hạng mục Nguyệt Nha Hồ, chỉ có phòng môi giới cho thuê, do thiếu tài chính đầu tư, còn chưa tới lúc khuếch trương, tạm thời do Phàn Xuân Binh phụ trách.
Bốn tháng qua chỉ phát triển được ba chi nhánh văn phòng nhỏ, chủ yếu là làm đại lý cho thuê phòng cao cấp, nghiệp vụ mua bán nhà mang lợi lợi nhuận thực sự còn chưa bắt đầu dính vào, mà công tác cho thuê nhà, đa phần cũng là bận rộn vì hạng mục Nguyệt Nha Hồ.
Vì phối hợp với hạng mục Nguyệt Nha Hồ, chi nhánh trưởng, nhân viên của ba chi nhánh mỗi ngày tới tòa nhà văn phòng, khu phố thương mại phát tờ rơi.
Phàn Xuân Binh không thể không bội phục tư duy độc đáo của Lâm Tuyền, tờ rơi xếp tiểu khu Nguyệt Nha Hồ ngang với nhà ở cao cấp ở Chung Cổ Lâu, có điều chiếm tỉ lệ nhiều hơn một chút, về bài bản không có gì nổi bật, làm người ta chỉ hoài nghi tính chân thực mà quảng cáo cung cấp, nhưng lại rất ít người hoài nghi môi giới địa ốc thiết kế cạm bẫy tin tức trên tờ rơi.
Lâm Tuyền lấy từ hạng mục Nguyệt Nha Hồ 1 triệu đồng làm chi phí quảng cáo.
Hạng mục Nguyệt Nha Hồ tiến hành tới bước này, công tác cải tạo hoàn toàn có thể giao cho phòng cải tại, bỏ tổ cải tạo, còn quản lý tài sản Nguyệt Nha Hồ giao cho Tiền Vệ Quốc phụ trách, tinh lực Cố Lương Vũ sẽ ngả về phòng mua bán cho thuê. Lâm Tuyền yêu cầu hai người Cố Lương Vũ, Phàn Xuân Binh dùng 1 triệu đồng trong ba tháng tiếp theo thiết lập mười chi nhánh ở gần khu văn phòng và nhà ở cấp cao, thực sự tiến hành nghiệp vụ mua bán cho thuê.
Bàn hội nghị hình ô van, Phàn Xuân Binh ngồi dưới Cổ Lương Vũ, phòng mua bán cho thuê khác với phòng ban khác hai tháng trước chỉ nhận được lương cơ bản, có tiền quảng cáo Lâm Tuyền cấp cho, cả lương lẫn thưởng của Phàn Xuân Binh mỗi tháng được trên 8.000, hắn ngồi mâm mê chiếc di động Ericsson mới nhất, so với hai cái di động của Lâm Tuyền còn thời thượng hơn.
Nếu như chẳng phải Lâm Tuyền cưỡng chế hắn tham gia ban bồi dưỡng gì đó, Phàn Xuân Binh cảm kích Lâm Tuyền không kém hơn Cố Lương Vũ. Hiện giờ hắn là phó giám đốc, trong vòng một năm không lấy được bằng tốt nghiệp chết tiệt gì đó, hắn sẽ làm cấp phó mãi.
Nhưng Phàn Xuân Binh chẳng có gì là không thỏa mãn với hoàn cảnh hiện tại, mấy tháng trước hắn còn phải ngủ trên boong tàu, uống rượu rẻ tiền, ai mà ngờ có ngày trở mình chứ?
Lần trước trở về thăm nhà, nhìn thấy Vương Thúy lớn lên tươi trẻ mọng nước, suốt ngày tơ tưởng người ta, nhưng Vương Thúy chẳng thèm để ý tới hắn, một là chê hắn lớn tuổi, hai là chê nhà hắn nghèo. Trong nhà giới thiệu đối tượng cho hắn, cũng chê hắn không có tiền đồ, hừm, chỉ biết chê người ta không biết nhìn mặt mũi mình ra làm sao?
Bây giờ mình có tiền rồi, không được về nhà khoe khoang một chút, Phàn Xuân Binh cảm thấy rất bức bối, chẳng may Vương Thúy đem gả cho người khác rồi thì đi đâu mua thuốc hối hận?
Đầu tháng mười hai hắn tranh thủ rảnh rỗi về quê một chuyến, đưa cho cha mẹ 5.000, đưa cho vợ Cố Lương Vũ 5.000, thuận tiện bỏ luôn đối tượng trong nhà giới thiệu, vay của Lâm Tuyền 20.000 đưa tới nhà Vương Thúy, chẳng đòi hỏi gì, chỉ mong đưa Vương Thúy ra ngoài làm việc, cha Vương Thúy hận không thể giữ hắn lại ở qua đêm, nhận đứa con rể này.
Vương Thúy tốt nghiệp cao trung xong là ở nhà chuẩn bị kết hôn, người vùng quê suy nghĩ lạc hâu, chả ai muốn nuôi con gái lớn lâu làm gì. Nhưng trong lòng Vương Thúy không cam tâm cả đời sống hầu chồng chăm con, muốn ra ngoài làm việc muốn thấy thế giới, có điều trong nhà trông coi rất chặt, chỉ mong đem gả cô đi đổi mấy mấy vạn tiền sính lễ.
Phàn Xuân Binh muốn cô đi cùng, Vương Thúy tất nhiên cam tâm tình nguyện, Lâm Tuyền an bài cô làm hậu cần cho văn phòng.
Trước kia hội nghị nếu không thảo luận nghiệp vụ môi giới mà hắn quen thuộc thì Phàn Xuân Binh cơ bàn là không xen vào được, cái gì mà họp tổng kết công tác, họp sách lược marketing, hợp cải tạo cảnh quan, hắn trốn được là trốn, thà chạy tới ba chi nhánh kiếm tra công việc còn hơn.
Vương Thúy sau khi tới văn phòng hạng mục Nguyệt Nha Hồ làm hậu cần, không có họp hắn cũng thường xuyên chạy tới, lần nào cũng bị Lâm Tuyền, Cố Lương Vũ đuổi về. Hôm nay hẹn Vương Thúy đi ăn KFC, vậy mà Lâm Tuyền lại nói luôn mồm, không có ý dừng lại.
Chuyện gì thế này, chẳng lẽ họp tổng kết công tác xong, tiếp tục hợp triển khai kế hoạch công tác à?
Phàn Xuân Binh đẩy ghế, làm ra chút tiếng động, nhắc Lâm Tuyền chú ý thời gian.
Lâm Tuyền đặt tài liệu trong tay xuống, nhìn thấy mọi người trong phòng hội nghị mà hồn vía không biết để đi đâu, nâng tay lên nhìn cái đồng hồ cơ cũ rích:
- Ồ, tới giờ ăn cơm rồi.
Mở phòng hội nghị ra, thấy Vương Thúy ở bên ngoài xem một cuốn tạp trí thời trang:
- Vương Thúy, chúng ta sẽ họp tiếp, cô dựa theo đầu người đi mua đồ ăn nhanh về đây, chúc mừng cuộc chiến đầu tiên thắng lợi.
Rất hào phóng nói:
- Mua thứ ngon ngon một chút, mua cái loại hai món mặn, hai món rau năm đồng một hộp ấy.
- Không phải chứ, hôm nay mà cũng phải tăng ca à? Một tháng rồi tôi chưa được gặp bạn trai, tổng giám đốc, hôm nay là ngày đặc biệt, cho tôi về gặp bạn trai một lần đi.
Tiền Vi đứng vậy than vãn, mặt mày đau khổ nhìn trái nhìn phải, mong mỏi mọi người đứng dậy ủng hộ:
- Hôm nay là ngày gì đặc biệt à?
Lâm Tuyền nghi hoặc hỏi Trương Bích Quân:
Trương Bích Quân gật đầu:
- Tối nay tôi sẽ về Tĩnh Hải, chi nhánh Đông Đô có xe về, tôi hẹn trước với họ 6 giờ tới đón tôi, anh không biết hôm nay là ngày gì à?
Lâm Tuyền lật nhật kỳ công tác:
- Hôm nay là ngày 31/12 có gì mà đặc biệt ? Ngày mai là tết Dương Lịch được nghỉ rồi, cho nên tối nay chúng ta phải xác định kế hoạch công tác cho giai đoạn tiếp theo.
Trương Bích Quân giang tay, làm ra dáng vẻ bị y đánh bại hoàn toàn, cười khổ với Tiền Vi:
- Giám đốc Tiền, cô giải thích giùm cho tổng giám đốc Lâm của chúng ta biết vì sao đêm 31 tháng 12 lại ngày đặc biệt đi.
Tiền Vi mặt còn nhăn nhó hơn, cô nhìn ra rồi, tổng giám đốc Lâm với phái nữ rất mồm mép, cứ như tay công tử phong lưu ăn chơi đàng điếm, nhưng thực chất còn lạnh hơn đá, hoàn toàn không hiểu chuyện ái tình thế gian là cái gì, bảo cô đi bán thêm vài cái nhà còn dễ hơn, nhưng vì hạnh phúc tương lai, hôm nay phải đả thông tư tưởng cho y, đang suy tính xem nói gì di động của ai đó "tít tè tít tè" vang lên.
Lâm Tuyền nhìn xuống dưới, Thiệu Binh không chuyển di động sang chế độ câm theo quy định, lấy di động ra, nghiêng người đi, nói nhỏ vào điện thoại:
- Mọi người sắp bạo động rồi, đoán chừng một lúc nữa có thể đi được, em tới cổng Bách hóa Đông Phương chờ anh.
Biết Thiệu Binh cố tình nói cho mình nghe thấy, Lâm Tuyền cười khổ:
- Hình như mọi người đều có hẹn thì phải?
Cố Lương Vũ cười lớn:
- Tôi không có, tôi ở lại công ty trực ban.
- Giám đốc Cố, anh đừng hại mọi người chứ.
Tiền Vi chắp tay trước ngực, bộ dạng đáng thương:
- Tổng giám đốc ơi, anh có biết hôm nay là ngày cuối cùng của năm không, anh có biết cũng là ngày cuối cùng của thế kỷ, càng là ngày cuối cùng của thiên niên kỷ không?