Tác giả: Hà Thường Tại
Xung đột giữ Lý Đinh Sơn và Lưu Hà ở xã Cổ Trại thì Lưu Thế Hiên biết. Lưu Hà về cũng đã nói với y. Mặc dù y không nói gì nhưng lại rất khó chịu việc Ngưu Hồng Muội mượn danh nghĩa của mình mà ỷ thế hiếp người. Y vẫn luôn thích nhẫn nhịn làm việc, im lặng phát tài. Tính cách kiêu căng của Ngưu Hồng Muội làm y rất khó chịu. Nhưng vì Lưu Hà không nghe lời Lưu Thế Hiên khuyên, nói cái gì chỉ thích Dương Bối, cứ muốn lấy Dương Bối nên làm Lưu Thế Hiên rất khó xử.
Lưu Thế Hiên mặc dù không thích Dương Bối, cảm thấy tính cách cô gái này quá mềm yếu, không có ý kiến bản thân, nhưng y lại rất chiều Lưu Hà. Lưu Hà cứ mãi xin xỏ nên đành phải chấp nhận chuyện của Lưu Hà và Dương Bối. Chẳng qua Ngưu Hồng Muội từ khi cho rằng dựa được vào Phó chủ tịch Lưu thì đi đường đầy khí thế, nói chuyện với ai cũng đầy kiêu căng khiến y biết thì rất khó chịu, cũng đề phòng Ngưu Hồng Muội vài phần. Cho nên hôm nay sau khi Lưu Hà và Ngưu Hồng Muội về, nói chuyện mâu thuẫn với Lý Đinh Sơn, y lúc ấy liền nổi trận lôi đình mắng Lưu Hà vài câu, cũng không cho Ngưu Hồng Muội vào văn phòng, trực tiếp đuổi cô ta đi.
Lưu Thế Hiên là người rất trọng sĩ diện, y không muốn Lý Đinh Sơn vì việc Ngưu Hồng Muội mà coi thường mình, coi Ngưu Hồng Muội ngu dốt thành người của y chính là làm nhục và coi thường y. Hội nghị buổi chiều thì suy nghĩ của y vẫn bị Lý Đinh Sơn dẫn dắt, y còn đang không rõ ý đồ thật của Lý Đinh Sơn thì đột nhiên bị hỏi một câu như vậy. Y không khỏi thầm mắng Ngưu Hồng Muội ngu xuẩn.
- Biết nhưng không quá quen. Sao Bí thư Lý lại hỏi đến đồng chí này?
Lưu Thế Hiên làm trong chốn quan trường nhiều năm nên rất nhanh lấy lại bình tĩnh.
Lý Đinh Sơn đưa vấn đề lên cao rồi lại nhẹ nhàng bỏ sang bên:
- Không có gì, chỉ là sáng hôm nay tôi đột nhiên gặp đồng chí này. Cách nói chuyện của đồng chí này làm tôi thầm than sao Phó trưởng phòng Văn hóa mà hình như trình độ văn hóa lại không cao? Xem ra về sau chúng ta phải tăng cường giáo dục cán bộ. Anh nói có đúng không Phó chủ tịch Lưu?
Người khác không hiểu ý của Lý Đinh Sơn, Lưu Thế Hiên lại biết rõ là mình bị Lý Đinh Sơn châm chọc. Tuy Lý Đinh Sơn nói Ngưu Hồng Muội nhưng y cũng mất mặt, trong lòng lại chửi Ngưu Hồng Muội vài câu. Y vừa định mở miệng nói thì Lý Đinh Sơn lại xoay sang hỏi Ngô Anh Kiệt:
- Chánh văn phòng Ngô có suy nghĩ gì về việc phân công cán bộ?
Mọi người lại bắt đầu rung lên, Lý Đinh Sơn hôm nay sao thế, làm việc lúc đông lúc tây, không theo lẽ bình thường. Trong lời nói lại lộ ý đồ làm cho người khác nghĩ mãi không ra.
Cân nhắc không ra cũng đúng, nghệ thuật của lãnh đạo chính là làm người khác không đoán được tâm tư của mình. Chẳng qua ý đồ thật của Lý Đinh Sơn cũng không phải là cố ra vẻ thần bí mà có ý khác.
Ngô Anh Kiệt nhìn lướt qua Hoàng Bằng Phi rồi từ từ nói:
- Vấn đề khảo sát cán bộ và phân công cán bộ là chuyện của Ban Tổ chức cán bộ. Chẳng qua nếu Bí thư Lý điểm danh thì tôi xin nói. Hy vọng Trưởng ban Hoàng không có suy nghĩ gì.
Hoàng Bằng Phi đã đủ xấu hổ. Lý Đinh Sơn rõ ràng không hỏi tới làm y rất bất mãn, không rõ mình sao lại đắc tội Bí thư huyện ủy nên rất tức giận. Ngô Anh Kiệt nói chuyện với giọng kỳ quái như vậy đã châm ngọn lửa giận trong lòng y: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
- Chánh văn phòng Y nói gì thế. Bí thư Lý là lãnh đạo cao nhất huyện. Lãnh đạo cao nhất chỉ danh thì chúng ta phải phát biểu.
Ngô Anh Kiệt cũng không thèm để ý Hoàng Bằng Phi bực tức, y gật đầu với Lý Đinh Sơn rồi nói với mọi người:
- Bí thư Lý đề xuất sử dụng sinh viên mới ra trường là rất phù hợp với việc trẻ hóa cán bộ của Trung ương. Tôi kiên quyết ủng hộ.
Y nói một tràng dài, còn nói rộng hơn cả những gì Lý Đinh Sơn nói. Hiểu ý của lãnh đạo là quan trọng nhất, Lý Đinh Sơn nói một câu liền bị y nói một tràng dài. Chỉ thấy mọi người không ngừng ngáp, ngay cả Lý Đinh Sơn cũng lộ vẻ không hài lòng.
Cũng may Ngô Anh Kiệt thu miệng đúng lúc, y liền đổi sang chuyện chính:
- Trưởng ban Đỗ đề cập đồng chí Trương Tín Dĩnh, tôi cũng hiểu một chút, đây là đồng chí nghiêm túc công tác, cũng là một trong số ít sinh viên mới ra trường xuất sắc ở Huyện Bá. Đương nhiên cũng còn nhiều sinh viên mới ra trường xuất sắc, ví dụ như đồng chí Hạ Tưởng của Huyện ủy. Tôi cảm thấy đây là đồng chí có năng lực tổng hợp cao. Vừa lúc phòng Thư ký của Huyện ủy thiếu một Phó Trưởng phòng, tôi đề nghị Ban Tổ chức cán bộ khảo sát đồng chí Hạ Tưởng một chút.
Thạch Bảo Lũy mặc dù sớm chuẩn bị tâm lý, biết Lý Đinh Sơn sớm muộn sẽ đề bạt Hạ Tưởng. Thư ký bên cạnh lãnh đạo lên cấp nhanh là bình thường. Mọi người đối với việc này cũng mắt nhắm mắt mở. Lại nói ai cũng muốn đề bạt người mình tin cậy nhất, Thạch Bảo Lũy y cũng không khác. Vì thế y cũng không có ý chỉ trích Lý Đinh Sơn, chỉ là không ngờ lại đến nhanh như vậy.
Mới đến vài ngày mà Lý Đinh Sơn đã muốn đưa Hạ Tưởng lên vị trí Phó Trưởng phòng. Tuy rằng Phó Trưởng phòng thư ký không tính thực sự là cấp Phó Trưởng phòng, nhưng trước chiếm vị trí sau đó nâng cấp bậc không phải rất hợp lý sao? Thạch Bảo Lũy kinh ngạc không phải là vì Lý Đinh Sơn nóng vội, mà đến bây giờ y mới hiểu được mục đích tại sao Lý Đinh Sơn làm một loạt chuyện như không liên quan, nhưng trên thực tế cuối cùng là vì đề bạt Hạ Tưởng. Thủ đoạn cao, tính kế rất chuẩn làm y chấn động.
Lý Đinh Sơn không phải chưa làm chính trị sao, sao lại có chiêu cao như vậy? Đầu tiên là nhắc nhở Trưởng phòng công an, sau đó điểm danh phê bình Ngưu Hồng Muội. Quan hệ giữa Ngưu Hồng Muội với Lưu Thế Hiên thì Thạch Bảo Lũy biết rõ. Mà Trưởng phòng công an lại là người của Lưu Thế Hiên. Trong lời nói của Lý Đinh Sơn chính là để Lưu Thế Hiên tốt nhất đừng phản đối, nếu không có món nợ nào cũng sẽ tính sổ hết. Sau đó Lý Đinh Sơn lại mượn việc chỉ đích danh Đỗ Song Lâm phát biểu mà đề xuất Trương Tín Dĩnh. Trương Tín Dĩnh lại là cháu gái ruột của Trương Thục Anh. Trương Thục Anh lại có quan hệ không bình thường với Lưu Thế Hiên, tương đương chính là cột chặt việc đề bạt Trương Tín Dĩnh và Hạ Tưởng vào nhau.
Cao, quá cao. Thạch Bảo Lũy không khỏi cảm thấy run lên. Lý Đinh Sơn này khó đối phó. Người ta đều nói tri thức đều có tác phong của thư sinh, sao Lý Đinh Sơn lại làm việc cẩn thận không hành động theo cảm tính vậy?
Thạch Bảo Lũy đang thở dài một tiếng, ngồi dựa trên ghế càng làm cho y là nhân vật số hai ở Huyện Bá không bắt mắt. Chỉ có điều y nghĩ mãi không ra đó là vì sao Đỗ Song Lâm lại đề bạt Trương Tín Dĩnh nằm ngoài suy đoán của mọi người. Mâu thuẫn giữa Đỗ Song Lâm và Trương Tín Dĩnh đâu phải một hai ngày. Nếu không phải do Đỗ Song Lâm chèn ép quá chặt thì Trương Tín Dĩnh cũng không xuất hiện tình hình như bây giờ. Sao y lại đột nhiên đổi tính, thực sự rộng lượng như vậy sao? Còn có, y vì sao lại nói theo ý Lý Đinh Sơn. Đỗ Song Lâm và Lý Đinh Sơn quan hệ cùng nhau từ bao giờ?
Chẳng những Thạch Bảo Lũy khó hiểu, mọi người ở đây đều không rõ tại sao Đỗ Song Lâm lại nghĩ tới Trương Tín Dĩnh. Chẳng lẽ y và Lý Đinh Sơn đã có thỏa thuận gì với nhau?
Lưu Thế Hiên ngồi không yên, vừa rồi khi nói chuyện Lý Đinh Sơn cố ý cũng tốt, không cố ý cũng vậy, nhưng đã làm y mất mặt. Nhưng Lý Đinh Sơn ở vấn đề nhân sự chỉ hỏi Đỗ Song Lâm và Ngô Anh Kiệt, không hỏi Hoàng Bằng Phi làm y rất buồn bực. Y biết đây là Lý Đinh Sơn muốn mình khó coi. Ai cũng biết y quan hệ tốt với Hoàng Bằng Phi. Lý Đinh Sơn đây rõ ràng là tỏ vẻ không tin Hoàng Bằng Phi, khiến lửa giận trong lòng y tăng vụt lên. Y cười lạnh một tiếng vì Lý Đinh Sơn lấy Ngưu Hồng Muội ra làm điều kiện để y đồng ý đề bạt Hạ Tưởng.
Lưu Thế Hiên vốn không có ấn tượng tốt đối với Ngưu Hồng Muội, quyết định thà hy sinh Ngưu Hồng Muội cũng không thể để Hạ Tưởng lên chức. Về phần Lý Đinh Sơn lại buộc Trương Tín Dĩnh vào Hạ Tưởng, y đến lúc đó sẽ giải thích với Trương Thục Anh là được. Nếu Đỗ Song Lâm công khai đề xuất Ban Tổ chức cán bộ khảo sát Trương Tín Dĩnh, đến lúc đó Trương Thục Anh ở trên gây áp lực, Hoàng Bằng Phi cũng cố gắng, lại để Phó bí thư Trịnh Khiêm nói vài câu thì Lý Đinh Sơn còn dám nói gì sao, không tôn trọng ý kiến đa số sao, dám đè việc này sao?