- Trang chủ
- Quân Hôn Độc Ái
- Chương 51: Máu thú sắp sôi sục
Tác giả: Tang Du Tinh
Trung Quốc, hội nghị cao cấp của quân đội.
Thủ trưởng Nhất Hào mặc một thân quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, vẻ mặt nghiêm túc ngồi ngay ngắn ở trên ghế chủ trì. Cả người ông tản mát ra khí thế nghiêm túc và sắc bén làm cho những lão tướng quân có mặt ở nơi đây cũng phải sinh lòng kính sợ.
Ngồi ở phía dưới hai bên trái và phải của Thủ trưởng Nhất Hào là Thủ trưởng Nhị Hào và Tổng tham mưu trưởng của quân đội. Đi xuống chút nữa là thứ tự vị trí chỗ ngồi của tám lão tướng chính phủ của quân đội, xuống nữa là bảy Tổng tư lệnh của quân khu, sở trưởng của sở viện nghiên cứu quân sự, cùng với người chuyên trách về quân sự. Nếu có người thấy một phòng toàn là màu ô-liu với quân hàm sao đỏ sáng long lanh, thì nó phát sáng đến chói mắt, phát sáng đến rực rỡ.
Tần Kiến Quốc thân là Tổng tư lệnh của quân khu tự nhiên cũng đứng trong hàng đó.
Ánh mắt sắc bén của Thủ trưởng Nhất Hào nhìn xung quanh mọi người một cái, thấy mọi người đã đông đủ, liền quay đầu nhìn phụ tá Thường Hoà của mình và gật đầu.
Thường Hoà che miệng ho một tiếng, sau khi hắng giọng, dùng giọng nói không nhanh không chậm tinh tường giải thích, "Xin chào các vị thủ trưởng! Hôm nay đặc biệt mở hội nghị này với chủ đề là: Vào mấy ngày trước tổng bộ của tập đoàn Nam thị ở nước Anh, Luân Đôn, đã công bố kết quả phát minh của hai vũ khí công nghiệp quân sự đủ để làm khiếp sợ thế giới, một là tên lửa đường dài, hai là hệ thống phòng ngự Reda trên cao. Nghe nói đây chỉ là kết quả của hai phát minh công nghiệp quân sự nhỏ của Nam thị, trong tay họ còn nắm giữ nhiều kiểu vũ khí trang bị mới. Hiện tại, Nam thị đang chiêu mộ bạn hợp tác từ khắp thế giới. Bởi vì gốc của gia tộc Nam thị là người Hoa, nên sau khi chúng ta nhanh chóng phái người đi giao thiệp với họ thì chủ tịch Nam Bác Thao của bọn họ đã có một câu trả lời rất hữu nghị, đồng ý tạm thời không hiệp đàm với những quốc gia khác. Với điều kiện trên, họ ưu tiên cho sự hợp tác với Trung Quốc."
"Chờ một chút."
Thủ trưởng Nhị Hào luôn nổi tiếng là người cẩn thận, và sau khi nghe Thường Hoà giải thích, ông là người đầu tiên đưa ra nghi vấn, "Tôi có một điều thắc mắc, công trình tên lửa được nước ta tạo ra cũng đã dẫn đầu thế giới, so với kiểu vũ khí mới của bọn họ độ chênh lệch có xa lắm không, có đáng giá để chúng ta phải bỏ ra một khoản tiền lớn như vật để mua không?"
Thường Hoà khẽ mỉm cười, "Cái này thì xin mời Sở trưởng Bàng giải thích một chút."
Sở trưởng Bàng Hạo Hạo của sở viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật quân sự là một lão già gần bảy mươi tuổi. Ông là một lão già chính trực vùi đầu vào nghiên cứu, căn bản ông nên về hưu, nhưng cấp trên không chịu thả người, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục đảm nhiệm chức sở trưởng sở viện nghiên cứu quân sự này. Mặc dù giữ lại làm không phải là chủ ý của ông, nhưng ông sẽ kiên trì, Bàng lão đầu ông sẽ không thoả hiệp.
Lúc vừa nghe Thường Hoà gọi tên mình, Bàng Hạo Hạo ngay lập tức nói rõ, "Nam thị đã công bố ra ngoài bản thiết kế và số liệu liên quan để tham khảo. Lần công bố trước của Nam thị, tôi đã cùng hai nhóm chuyên trách của khu vực kiểm tra qua, số liệu của bọn họ hoàn toàn chính xác, không có sai sót, hơn nữa với dự đoán đánh giá ban đầu của chúng tôi, nếu Nam thị thật sự có thể sản xuất ra phần thiết kế này, ít nhất nó có thể dẫn đầu hơn hai mươi năm so với công trình khoa học kỹ thuật bây giờ của chúng ta."
"Hí---" Tất cả mọi người đều phải hít một hơi.
Hai mươi năm, đây là khái niệm gì đây? Hai mươi năm sau sợ rằng cả thế giới này đều thay đổi thành bộ dáng khác rồi.
Thủ trưởng Nhị Hào cau mày, "Lão Bàng, ông có phải quá khoa trương hay không? Theo như tôi biết, ở phương diện công nghiệp quân sự tập đoàn Nam thị bọn họ luôn không am hiểu, như thế nào bọn họ lại đột nhiên làm ra được thiết bị võ trang vượt quá hai năm mươi năm đây?"
Sắc mặt của Bàng Hạo Hạo trầm xuống, "Thủ trưởng Nhị Hào, tập đoàn Nam thị làm như thế nào thì tôi không rõ, nhưng số liệu của bản thiết kế này là cả toàn bộ nồng cốt của sợ viện nghiên cứu của chúng ta đã trải qua kiểm tra tỉ mỉ mới đưa ra kết luận. Ông có thể không tin lời của tôi, nhưng cũng phải tin kết quả nghiên cứu của nhóm ở sợ viện quân sự của chúng ta nghiêm túc làm ra chứ."
Thủ trưởng Nhị Hào bị Bàng lão đầu mỉa mai như vậy, nhất thời cảm giác không xuống đài được, lại không có cách nào phản bác lại lời nói của Bàng Hạo Hạo, chỉ có thể đen mặt ngồi ở đó không nói lời nào.
Thấy cuộc họp tẻ nhạt, Thủ trưởng Nhất Hào ho nhẹ một tiếng, "Những đồng chí khác còn có những thắc mắc và ý kiến gì nữa không?"
Lần này không có ai lên tiếng.
Đôi mắt đông lại lạnh như băng của Thủ trưởng Nhất Hào một lần nữa đảo qua trên người của các lão tướng, "Tốt lắm, kế tiếp tôi muốn nói vài câu! Sở viện nghiên cứu quân sự ở bên kia đã xác nhận qua độ chính xác của bản vẽ và có thể dùng được. Vài ngày sau, người đại diện của Nam thị sẽ sang đây gặp mặt và theo chúng ta hiệp đàm. Nam thị ở bên kia đã xác định rõ ràng yêu cầu của mình, họ muốn chúng ta phải bảo đảm an toàn cho đại diện của họ khi ở Trung Quốc. Hiệp đàm hợp tác lần này với Nam thị, có thể một lần nữa nâng cao hạng mục công việc quan trọng của lực lượng quân sự ở nước ta, chuyện này của chúng ta phải liệt vào chuyện đại sự. Tôi không hy vọng sẽ xảy ra bất cứ sai lầm nào trong chuyện lần này."
"Tần Kiến Quốc!"
Tần Kiến Quốc vừa nghe đến tên mình, lập tức đứng thẳng dậy, "Có!"
Thủ trưởng Nhất Hào lấy giọng nói vô cùng nghiêm túc nói, "Cậu là Tổng tư lệnh của quân khu, nhiệm vụ bảo vệ cho đại diện của Nam thị lần này giao cho cậu. Nếu như trong lúc hiệp đàm mà đại diện của Nam thị xảy ra bất cứ chuyện gì thì tôi sẽ hỏi cậu!"
Tần Kiến Quốc làm một cái quân lễ, "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Cuối cùng Thủ trưởng Nhất Hào liếc mọi người một lần, "Chú ý giữ bí mật, tan họp!"
Nói xong, Nhất Hào dẫn đầu đứng dậy, lúc đi qua bên cạnh của Tần Kiến Quốc, ông lại nói một câu, "Đồng chí Kiến Quốc, tới phòng làm việc của tôi một chút."
Vừa đặt mông ngồi, Tần Kiến Quốc liền nghe Nhất Hào nói, thân thể lập tức như đạn trong súng bắn thẳng ra, nhanh nhẹn ứng tiếng, "Rõ!"
Lúc những người thấy Tần Kiến Quốc như vậy thì sắc mặt mọi người đen tối không rõ, có hâm mộ, có ghen tỵ, có lạnh lẽo cười, có mặt thì không biểu cảm sâu không lường được.
Tần Kiến Quốc cũng lười trông nom những người đó nghĩ như thế nào, quân giới và chính trị viên đều như nhau, ngoài trừ xem trọng thành tích chiến công ra, cũng phải chú trọng tâm cơ. Hôm nay Lý Băng của nhà Thủ trưởng Nhất Hào thích Thiên Nham, ông cũng vì vậy là được phó thác trách nhiệm quan trọng này. Nhưng theo như tính tình quật cường này của thằng bé Thiên Nham thì chuyện này thật đúng là không thể nói tốt hay xấu được.
Ông nhắm mắt theo đuôi ở phía sau Thủ trưởng Nhất Hào, đi theo ông ta vào phòng làm việc.
Sau khi Thường Hoà mời nước trà xong rồi liền lui ra, sắc mặt của Nhất Hào mới chậm rãi hạ xuống, giọng nói lúc nói chuyện cũng ấm áp mềm dịu đi nhiều, "Kiến Quốc, cậu đối với nhiệm vụ lần này có ý kiến hay yêu cầu gì thì cứ nói ra, tôi sẽ cân nhắc một chút."
~~Truyện được Á bì edit và đăng tại Diễn Đàn Lê Quý Đôn~~
Tần Kiến Quốc suy tư một chút rồi nói, "Tôi muốn áp dụng biện pháp bảo vệ một sáng một tối, để ngừa chuyện bất trắc."
Nhất Hào nhíu mày, "Thế nào là phương pháp một sáng một tối?"
Tần Kiến Quốc nhìn thẳng Nhất Hào nói, "Mình công khai phái một đội đi bảo vệ, còn ở sau lưng mình có thể phái đội ở bên kia của Thiên Nham bí mật bảo vệ. Hai bên bắt tay vào làm tương đối đáng tin hơn."
Nhất Hào gật đầu, "Tốt, cậu trở về thương lượng với Thiên Nham một chút, gửi toàn bộ bản báo cáo tới cho tôi xem."
"Dạ!"
Khi Tần Kiến Quốc đứng lên muốn đi, lại nghe Nhất Hào ở nơi này nói, "Đúng rồi, Kiến Quốc, cậu cũng nên nói với Thiên Nham đừng quá vội vàng về sự nghiệp, có rãnh rỗi thì đi chơi với Lý Băng."
Thân thể Tần Kiến Quốc cứng đờ, nhưng vẫn cung kính trả lời, "Tôi sẽ nói với nó."
~~Truyện được Á bì edit và đăng tại Diễn Đàn Lê Quý Đôn~~
Ra khỏi nhà lầu Trung Hải Nam, Tần Kiến Quốc cũng không có trở về quân đội, ngay lập tức gọi điện cho Tần Thiên Nham, hẹn anh ra ngoài nói chuyện.
Rất nhanh hai cha con ngồi mặt đối mặt trong một quán trà lâu đời, vừa thưởng thức trà, vừa thương lượng về chi tiết của kế hoạch.
Lúc hai người vẫn còn đang thương lượng thì lúc này cũng có một chiếc máy bay bay thẳng từ nước Anh, Luân Đôn về thủ đô, nó chậm rãi đáp xuống sân bay ở thủ đô dành cho trực thăng.
Một cặp mẹ con mặc trang phục thể thao, mẹ thì xinh đẹp còn con thì rất đẹp trai, cùng nắm tay nhau bước ra khỏi trực thăng.