Tác giả: Zhihu
12
“Có chuyện gì sao?”
“Không có, chỉ là đột nhiên ta cảm thấy về sau nên gọi ngươi là lão tổ tông”
Mắt hắn trở nên lạnh lùng, khom người xuống dựa sát mặt ta “ Ta già lắm sao?”
“Không phải già, chỉ là hơi lớn một chút thôi...”
“Trước khi bị phong ấn, ta còn chưa đến hai nghìn tuổi nữa”
“Nhưng bây giờ đã là 12.000 tuổi rồi”
“10.000 tuổi ở thời đại của ta quá là bình thường”
“Nhưng ở thời của ta, 10.000 tuổi đã biến thành hoá thạch rồi”
“Ngươi! Không ngờ ngươi lại là kẻ nông cạn như vậy! Ta sẽ không bao giờ gặp lại ngươi nữa”
Nghiến răng nghiến lợi, hắn quay phắt người hoá thành làn khói đen biến mất.
Sau khi hắn rời đi, Huyền Diệu đã cử người đem tới cho ta một lệnh bài thông hành giữa thiên giới và nhân gian.
Có thứ này, ta chắc chắn không để nó bị lãng phí, sáng sớm hôm sau ngay lập tức chạy đi tìm Huyền Diệu.
Trải qua vài lần nói chuyện, rõ ràng hắn ta đã buông lỏng trở nên thân cận với ta hơn rất nhiều, thậm chí còn vượt qua cả Thanh Niệm.
Điều này khiến nàng ta tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩ đến việc sắp được báo thù, ta bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Thanh Niệm tới tìm ta nói ngày mai theo nàng đi hàng yêu phục ma.
“Nhưng sư tỷ, ta chưa đánh yêu bao giờ”
“Chính vì vậy nên ngươi mới cần phải đi ra ngoài tu luyện, sư tỷ cũng là vì ngươi”
Nàng ta cho rằng ta không biết, nhưng ta cũng thừa đoán đuợc những điều nàng ta đang mưu tính, là sư tỷ, ngoài mặt nàng sẽ không thể làm gì ta.Cho nên muốn kéo ta ra ngoài thông qua lũ yêu ma để dạy dỗ ta.
Nàng ta cũng đã quá coi thường ta rồi.
“Được rồi, vậy chúng ta sẽ đi tiêu diệt yêu ở đâu vậy?”
“Vạn Yêu Động!”
“Vạn Yêu Động!!!”
“Sao, sợ à?”
Bây giờ không phải Vưu Tồn đang ở đó sao? Có khi nào sẽ bị lộ, hiện giờ hắn còn đang giận dỗi, nên ta cũng không có cách nào tìm gặp để báo tin cho hắn. Làm sao bây giờ?
Thanh Niệm thấy vẻ mặt lo lắng của ta, cười mỉa:
“Đừng sợ! Sư tỷ sẽ bảo vệ ngươi!”
Ngươi bảo vệ cái rắm!
Qúa rối, ta chỉ có thể quay về phòng và ngồi xuống. Vốn dĩ ta đã không thể mặc kệ hắn, huống chi là tìm tới hắn gây chuyện. Mạng này của ta vốn được Vưu Tồn cứu, ta không thể trơ mắt nhìn hắn bị thương vì chuyện này.
Ta quyết định sẽ đến Vạn Yêu Động báo tin cho hắn, để hắn chạy trước!
Nhưng liệu hắn có ở đó không? Lần trước hắn nói muốn đi Thiên Quật Sơn, có khi nào hiện tại hắn đã đi nơi đó?
Ta đập bàn chửi: “ Đồ cẩu tử, đồ ngu, ai bảo ngươi thích chạy lung tung như vậy”
Vừa chửi xong, bỗng sau lưng truyền đến cơn ớn lạnh.
Ta sững người vừa quay lại bắt gặp khuôn mặt đen như đít nồi của Vưu Tồn.
“A, sao ngươi lại ở đây?”
“Ta không tới, làm sao biết được sau lưng ta ngươi lại chửi mắng hăng say như vậy”
Ta vội vàng lon ton chạy tới nịnh nọt kéo ống tay hắn, nhưng hắn lại tránh đi chỉ để ta tóm lấy không khí.
Ta nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, cảm thấy lần này thật đen đủi.
“Thanh Niệm nói ngày mai đưa ta đi Vạn Yêu Động hàng yêu phục ma, vốn dĩ muốn báo cho ngươi, nhưng ngươi không có ở đây, ta lại không tìm được cách nào cả”
Hắn có chút kinh ngạc “Bọn ngươi đi Vạn Yêu Động?”
“Ừ, ngày mai chúng ta xuất phát”