- Trang chủ
- Bác Sĩ Thần Thông
- Chương 441
Tác giả: Lâm Tiếu không phải cô nương
Chỉ có điều, so với thu hoạch của mình mà nói, chút chuyện này đáng là gì đâu?
Dù sao nhiệm vụ lần này mở ra ba kĩ năng, mà còn là cây kỹ năng màu tím.
Không ăn chút đắng sao có thể được?
Hơn nữa, chính mình còn phải cố gắng đánh bại Mạnh Hi, nhận được độ thiện cảm, sẽ mở khóa được nhiều kĩ năng mới!
...
...
Không lâu sau có một lão sư nghiên cứu bước vào, việc tiếp theo là bắt đầu giải thích mọi thứ, bao gồm đào tạo thường xuyên, lớp học, v.v.
Trần Thương cũng không có quá để ý, dù sao việc nghiên cứu sinh cũng chính là trình độ của mình, vận dụng kiến thức đã được học ở bệnh viện, căn bản không cần chuyển khoa.
Nói là đi học nhưng ngược lại là có thế chọn ra một ít thời gian đến nghe giảng mà thôi.
Khoảng bốn giờ hơn, giáo viên tạm thời sắp xếp Tiền Lâm làm lớp trưởng,
Lúc này, Trần Thương mới biết được, cái tên mập mạp trước mặt này không ngờ thi nghiên cứu được tận bốn trăm điểm?
Cái này khiến bạn học Trần Thương càng ngày càng tin tưởng một câu, Thượng Đế đóng cửa nhốt bạn lại, khẳng định sẽ cho bạn cái đỉnh cùng cái búa, bạn tốt nhất hãy sớm tìm ra cửa sổ...
Thật sự đã chứng minh, càng là thiên tài, thì càng bi3n thái...
Tuy nhiên, điều mà Trần Thương hài lòng nhất chính là trong số hơn 20 cô gái nhỏ trong lớp, có khá nhiều người đẹp, điều này khiến Trần thương ngày càng mơ tưởng đến cuộc sống nghiên cứu trong tương lai sau này của mình.
Sau cuộc họp nhỏ, mọi người sẽ đến tham gia lễ chào mừng tân sinh viên.
Sự xuất hiện của Tiền Lâm khiến Trần Thương cảm thấy thời tiết không quá nóng. Một cơ thể lớn như vậy thực sự che lấp Trần Thương giúp cho cậu lúc đi dọc đường vô cùng mát mẻ.
Thật tuyệt vời khi được đi sau người béo.
Trần Thương vốn không hứng thú với lễ chào mừng tân sinh viên vào buổi chiều, nhưng ngược lại, Tiền Lâm lại tràn đầy hào hứng,
“Đây là kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường chúng ta. Nhiều đại lão đã được mời, cũng như một số tiền bối ưu tú. Chúng ta đi xem một chút đi."
Vừa mới bước vào hội trường, Trần Thương trông thấy trên người Đống Giai treo tranh chữ màu đỏ, hắn là tiếp đãi những sư huynh sư tỷ kia về trường.
La Châu thì đang cùng đám người ở gần đó nói chuyện phiếm, những người này Trần Thương rất quen thuộc, đó là bạn học trước kia của cậu.
Đám người trông thấy Trần Thương tiến đến, lập tức sững sờ!
“Này! Thương nhí, cậu cũng tới à?"
" Ừ! Đã lâu lắm rồi tôi mới thấy cậu. Cậu đi đâu thế?"
“Thương nhỉ, đừng nói là cậu đến xem đại lão trường tôi kỉ niệm 60 năm thành lập đấy nhé!
Một nhóm người bắt đầu xôn xao. Tiền Lâm, người thích tham gia náo nhiệt, đứng cạnh anh nhìn chăm chú. Sự hiếu kì của Tiền Lâm đối với Trần Thương càng nhiều hơn một chút.
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng: "Hôm nay, tôi tới để tham gia đại hội, cái này không sai!"
Mọi người nghe xong, lập tức ồn ào: "Nói đi, thật sự rất tuyệt phải không? Nói cho tôi biết, cậu đã làm gì trong ba năm qua để đạt đến đỉnh cao của cuộc đời
Đừng nói là cậu là tiến sĩ Hiệp Hòa toàn quốc nhé?"