- Trang chủ
- Bác Sĩ Thần Thông
- Chương 419
Tác giả: Lâm Tiếu không phải cô nương
Đừng nói một người, chính là hai người đều tốn sức, người mất đi ý thức đều rất nặng, Trần Thương căn bản làm không nổi.
Hai y tá thấy thế vội vàng tranh thủ thời gian tới giúp đỡ.
Thật vất vả nâng lên giường, đám người này bỗng nhiên kêu la.
"Chữa trị hẳn hoi đó! Đây là anh em của tôi, hôm nay trên đầu bị nện chai rượu, hiện tại té bất Tỉnh! Anh nhất định phải chữa trị cho tốt.”
"Đúng đấy, anh nhanh lên mau đi phẫu thuật, đừng để chậm trễ bệnh tình người anh em của tôi!"
"Đúng, nếu như anh chữa trị không hết thì hôm nay chúng tôi sẽ không bỏ qua cho anh!"
Nhìn thấy một đám người đều hống hách la hét, giống như lòng đầy căm phản, giống như nếu như Trần Thương làm không tốt thì thật rất sẽ chém chết anh.
Trần Thương nhịn không được nhìn đám người này một cái, tình cảm anh em các người thật là sâu nặng quá, nâng bạn lên giường đều chẳng ai chịu bỏ sức.
Đám người kia phát hiện Trần Thương nhìn bọn hẳn, lập tức cả đám nhăn mày lại, nhao nhao lộ ra bàn da ngăm ngăm làm nổi bật thêm dây chuyền nhẫn lớn, vòng tai, bông tai cùng hình xăm!
"Nhìn cái gì mà nhìn! Còn không mau tranh thủ thời gian chữa trị! Xảy ra vấn đề ngươi có thể chịu trách nhiệm nổi không?”
"Đúng đấy, nhanh lên, đừng mẹ nó lằng nhà lằng nhằng, nhìn nữa lột da ngươi đó!"
.....
Đang lúc nói chuyện, đám gia hoả kia vì gia tăng khí thế của mình, bắt đầu hút thuốc, ba ba ba từng ngụm phun đờm, la hét giống như lập tức sẽ lao lên giáo huấn Trần Thương.
Nhìn thấy đám người này như vậy, y tá bỗng nhiên thở nhẹ một hơi.
Đám người này không đáng sợ.
Làm ở phòng cấp cứu một thời gian dài sẽ phát hiện, đám người này thật ra rất dễ đối phó.
Trần Thương rất phối hợp, nói với Nhạc Nhạc, trước đi qua giám sát
Sau đó nói: "Vết thương của bệnh nhân rất nghiêm trọng, chúng ta làm giám sát” Sau khi kiểm tra một phen, phát hiện chỉ là một vết thương nhỏ, thậm chí bệnh nhân còn nói mớ...
Trần Thương hiểu ra, thẳng nhãi này là uống say, nhưng mà vết thương trên đầu này vẫn phải khâu.
Chẳng qua là nhìn thấy đám người kia ở bên ngoài, Trần Thương thở dài, đi ra ngoài, một mặt nặng nề nói: "Bệnh nhân rất nguy hiểm, cần cấp cứu, các người ai là người phụ trách?"
Đám người nghe xong: "Chúng tôi đều anh em tốt, anh đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian chữa trị thật tốt là được rồi!"
"Đúng rồi! Nếu để anh em của chúng tôi xảy ra chuyện rồi ngươi có thể phụ trách không nổi!"
Trần Thương gật đầu: "Đúng đúng đúng, tôi hiểu thế nhưng tình huống của người bệnh bây giờ rất nghiêm trọng, cần cấp cứu, các ngươi phải đi nộp viện phí, cũng không nhiều, chỉ hai vạn, các anh làm thủ tục. nhanh chút!”
Đám người này nghe xong, cười lạnh một tiếng: "Được! Không phải chỉ là tiền sao, bao nhiêu tiền cũng được, chỉ căn cứu người thật tốt là được, tôi đi gọi điện thoại đòi tiền.”
Nói xong, cậu ta lấy ra một cái điện thoại, chỉ Trần Thương nói: "Anh chờ đó, chữa trị cho thật tốt, ta đi đòi tiền!"
Nói xong, cậu ta giống như quên bấm số điện thoại, cầm điện thoại lên nói:" Ừ ừ, đúng, cho tôi chút tiền, được, bây giờ tôi đi qua lấy!"
Một người khác cũng ra vẻ rất trượng nghĩa, cả đám cầm điện thoại nhìn Trần Thương khoát tay một, có người móc ra điện thoại còn chưa kịp bấm số điện thoại, nếu không phải là giả mù sa mưa gọi đại một số thì cũng đi ra ngoài vay tiền.
Giọng nói nương theo việc lấy gọi điện thoại càng ngày càng xa, thời gian hút xong một điếu thuốc, lúc Trần Thương đi ra ngoài nhìn, đã không thấy một ai! Trần Thương thở dài, thật đúng là anh em tình thâm!