- Trang chủ
- Bác Sĩ Thần Thông
- Chương 160
Tác giả: Lâm Tiếu không phải cô nương
Đoàn Ba vội vàng khoát tay áo:
- Các loại bệnh ở ngoại khoa chúng ta tương đối ít, cũng không phức tạp, không giống khoa cấp cứu, quá nhiều loại bệnh, hơn nữa nguy hiểm trầm trọng, không có một thân bản lĩnh thật là không thể làm nổi công việc. này.
- Vị này chính là Trần Thương, Bác sĩ Trần phải không, thật là kính nghiệp, cuối tuần còn tới đi làm!
Trân Thương cười nói: - Chào bác sĩ Đoàn. Đoàn Ba gật đầu:
- Đúng rồi, ta nghe nói lần trước ngươi phẫu thuật có thể thắng được thiên tài của phòng ban chúng ta, khẳng định là có kỹ năng, không tầm thường, đúng là hậu sinh khả uý! Thời đại bây giờ, chỉ là tốt nghiệp khoa chính quy có thể chuyển chính thức biên chế bệnh viện Tỉnh Nhị Viện, ngươi cũng đủ lợi hại.
Trần Thương lắc đầu:
- May mắn mà thôi, trùng hợp gặp được phẫu thuật ruột thừa, nếu gặp phẫu thuật khác, khẳng định ta kém bác sĩ Chu rất nhiều, dù sao ai cũng có sở trường riêng mài
Trần Thương nói chuyện không chút sơ hở, không để Đoàn Ba nắm được cán, thế nhưng nghe vào trong lỗ tai hắn lại là một tin tức khác.
Kinh nghiệm Trần Thương không đủ, chỉ có một kỹ năng duy nhất!
Dù sao dựa theo tin tức của hắn, Trần Thương đã làm việc ở khoa cấp cứu hơn hai năm, trên cơ bản là viết bệnh lịch, phẫu thuật cũng chỉ là ngẫu nhiên ngoéo tay thắt nút mà thôi, năm nay mới bắt đầu tiếp xúc với phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, phẫu thuật cơ bản khác đều chưa từng làm qua.
Bồng nhiên, Đoàn Ba cười nói:
- Người trẻ tuổi phải tự mình làm nhiều, học tập nhiều, khoa cấp cứu là nơi tốt nhất, có nhiều người bệnh, phải nếm thử nhiều thứ, thật ra phẫu thuật không đơn giản cứ luyện nhiều lần là biết được.
- Bác sĩ ngoại khoa phải có lá gan lớn! Bác sĩ tiểu Trần cố gắng lên, ta xem trọng ngươi!
Đoàn Ba cực kỳ có trình độ, không để người khác. năm được thót!
Mấu chốt là còn có thể nói đến điểm lên!
Người trẻ tuổi sợ nhất cái gì? Kim ngòi thổi gió!
Cho hắn một chút ánh nắng, một chút hồng thủy thì đã bắt đầu tự cao.
Đoàn Ba phải làm gì? Gây sự thôi!
Hiện tại, khoa cấp cứu có một đống lớn người bệnh, khẳng định sẽ không đủ bác sĩ có kinh nghiệm, mà tiểu bác sĩ lại không quá am hiểu thực hiện các ca phẫu thuật này, Trần Thương nghé con mới đẻ không sợ cọp, cổ vũ một chút khẳng định sẽ hùng tâm bừng bừng muốn đi thử xem.
Người ngoài nghề không hiểu rõ, thế nhưng người †rong nghề đều biết.
Ruột thừa không giống túi mật.
Hàng năm bởi vì phẫu thuật cắt bỏ túi mật mà để lại bao nhiêu di chứng?
Hơi không chú ý trong khi phẫu thuật dẫn đến rò rỉ túi mật thì đủ cho khoa cấp cứu ăn một bầu.
Đến lúc đó, không quản ngươi có bao nhiêu người đều không thể bảo hộ được ngươi!
Lời đã nói xong, Đoàn Ba muốn rời khỏi, đứng dậy nói với Thạch Na:
- Bác sĩ Thạch, trong khoa còn có rất nhiều chuyện, †a đi trước. Bác sĩ tiểu Trần, cố gắng lên! Ta xem trọng ngươi.
Thạch Na nghe xong, vội vàng đứng lên: - Chờ một chút, Bác sĩ Đoàn.
Đoàn Ba quay người:
- Có chuyện gì?
Thạch Na sắp xếp lại từ ngữ một chút:
- Giường bệnh khoa cấp cứu có hạn, hơn nữa số lượng bác sĩ cũng có hạn, nếu như bình thường, sau khi người bệnh đến phòng cấp cứu xem bệnh sẽ được đưa đến chuyên khoa xem bệnh, người bệnh sẽ được phòng ban chuyên môn tương ứng xem bệnh, ta muốn chuyển mấy người bệnh ngươi vừa kiểm tra đến ngoại khoa, dù sao các ngươi cũng chuyên nghiệp hơn!
Đoàn Ba nghe xong, nhíu mày:
- Cái này... Không phải không được, theo lý thì đúng là vậy, nhưng hiện tại bên chúng ta đã kín phòng, hơn nữa phẫu thuật đều xếp đầy, nếu mấy người bệnh này chuyển qua cũng không cách nào an bài phẫu thuật! Thế nhưng, nếu trong thời gian ngắn mà không phẫu thuật cho mấy người này, nói không chừng bệnh tình sẽ trầm trọng hơn, trách nhiệm này, ta thực sự đảm đương không nổi! Vì vậy thực sự là... Lực bất tòng tâm!
Vừa nghe câu này, sắc mặt Thạch Na lập tức thay đổi.