- Trang chủ
- Bác Sĩ Thần Thông
- Chương 146
Tác giả: Lâm Tiếu không phải cô nương
Tiểu Lâm:
- Bạch cầu 18.4, trung tính 90%, HB(huyết sắc tố): 135g.
Trần Thương quay người tiếp tục nói: ~ Thêm 250 ml NaCl 0.9% +0.4g Levofloxacin!
Nếu như vừa rồi nước muối sinh lí không quan trọng, lúc này sử dụng Levofloxacin Vương Dũng cảm thấy Trân Thương quá phận, bất đắc dĩ nói:
- Đại ca, người ta rõ ràng là giả bị đụng, ngươi chắc chắn phải làm như vậy à? Levofloxacin ở phòng ban chúng ta có hạn, ngươi hỏi Tiểu Lâm một chút, đây quả thật là một lưu manh, đến lừa bịp tiền!
Y tá phòng cấp cứu có ba bốn người, thấy Vương Dũng nói như vậy, cũng im lặng.
Hoàn toàn chính xác, họ gặp qua hai vợ chồng này đã mấy lần, mỗi lần tới đây đều có dáng vẻ như vậy.
Trần Thương quay người trừng mắt Vương Dũng:
- Ta là bác sĩ chủ quản, người bệnh có bất cứ chuyện gì đều do ta phụ trách, ngươi không làm phải không, Tiểu Lâm, ngươi đi giúp ta kiểm tra bảng theo dõi!
"Vương Dũng hừ lạnh một tiếng, đứng dậy bực tức rời đi:
~ Người nào thích làm thì làm đi! Nói xong hắn bỏ đi! Tiểu Lâm thở dài, giải thích với Trần Thương:
- Bác sĩ tiểu Trầnđừng nóng giận, thật ra Bác sĩ Vương... Chính là ghét ác như cừu, nhìn những người này không vừa mắt, có một lần Bác sĩ Vương chỉ ra một người lừa bịp tiền, kết quả... Kết quả ca đêm tối hôm đó, Bác sĩ Vương bị người đánh! Ta cũng cảm thấy mấy người này là đến lừa bịp tiền...
Trần Thương nghe xong, thở dài, không nhiều lời.
Lại đợi không đến 20 phút, kết quả xét nghiệm đầy đủ đã có!
Lượng đường trong máu 35.1 mmol/L(dụng cụ đo lượng đường trong máu của phòng xét nghiệm rất chuẩn xác, dụng cụ đo lượng đường trong máu bình thường cao nhất là 33.3, máy tính đo lượng đường trong máu cũng mới 23.3), lượng Natri trong máu 182 mmol/L, lượng Ka-Li trong máu (Ka) 4.95, khí Clo trong máu 100, nước tiểu thông thường: Đồng thể 3+, nước tiểu đường 3+.
Chính là biến chứng của bệnh tiểu đường: Lượng đường huyết quá cao dẫn đến hôn mê!
Rất nhanh! Các kết quả phân tích máu, axít lactic đều giảm. Trần Thương càng xem trái tim càng lạnh.
Còn may kịp thời kiểm tra trị liệu, nếu không sợ là sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Phải biết rằng bệnh này thật sự nguy hiểm đến tính mạng.
Mà lúc này, hai người một mập một gầy đi tới, không biết là đạt thành hiệp nghị gì, hay là như thế nào, dù sao. lúc này hai người rất vui vẻ, trò chuyện rất cởi mở.
Người mập mạp đứng dậy rời đi.
Mà nam nhân gầy thì thuần thục đẩy cửa phòng cấp. cứu ra muốn đi vào.
Vừa vặn nhìn thấy Trần Thương đi tới: ~ Tình huống của lão bà ngươi rất nguy hiểm, hiện tại đang trong kỳ nguy hiểm, chắc chắn phải nằm viện điều trị.
Người đàn ông ngoảnh mặt làm ngơ ngược lại cười nhạo một tiếng, đi lên vỗ vai người phụ nữ:
- Vợ à! Đi thôi, chúng ta về nhà. Chỉ là...
Sau khi đập mấy lần, người phụ nữ vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Người đàn ông sững sờ, cười ha ha:
- Ngươi làm gì đấy, sao lại ngủ thiếp đi, ta cống ngươi về nhà.
Nói xong muốn nhổ những đường truyền nước trên người người phụ nữ, cõng người phụ nữ lên muốn đi,
Trân Thương thấy thế, vội vàng ngăn lại!
- Nàng hiện tại rất nguy hiểm, ngươi đừng nhúc nhích.
Trần Thương vội vàng đi tới.
Người đàn ông lập tức sững sờ:
- Có ý gì?
Trần Thương nói:
- Nàng hiện tại đang trong thời kỳ nguy hiểm, là thẩm thấu Nonketotic tăng đường huyết dẫn đến hôn mê, tình huống nguy cấp, ngươi là chồng của cô ấy đúng không, cần ngươi ký tên.
Người đàn ông nghe xong, lập tức trợn tròn mắt:
~ Cái quái gì? Các ngươi muốn lừa bịp tiền à?! Có phải các ngươi tiêm thuốc an thần cho hắn hay không, đừng cho là ta không biết!
Trần Thương nghe người đàn ông nói xong, người này rõ ràng đã làm như vậy nhiều lần, ngay cả thuốc an thần đều dùng qua!
Thật sự là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, năng lực tư duy logic thế này, hắn không thể không bội phục!
Trần Thương đem phiếu xét nghiệm tới:
~ Đây là phiếu xét nghiệm, ngươi xem một chút, có lẽ ngươi xem không hiểu, nhưng ta trực tiếp nói cho ngươi, tình huống của nàng rất nguy hiểm, nếu như tùy tiện rời đi, cũng có thể nguy hiểm tính mạng, nàng hiện tại cần nằm viện trị liệu.
Gầy người đàn ông nghe xong lập tức biến sắc, đầu óc chuyển động, đứng dậy liền chạy, vừa chạy vừa nói:
- Lão tử không có tiền, nàng cũng không phải là vợ ta, ta không nhận ra.
Cái này vừa chạy, cực kỳ giống... Tình yêu-. Cũng giống cực kỳ cuộc sống!
Người xung quanh đều nhìn trợn tròn mắt!
Mấy y tá tuổi quá trẻ cũng bất đắc dĩ nói một câu: Đàn ông cặn bã! Rác rưởi!
Trần Thương bất đắc dĩ, thở dài.
Có lẽ, phu thê vốn là chim cùng rừng, khi lâm đại nạn thì bỏ chạy lo cho bản thân?